Thụ đắc là gì? Các công bố khoa học về Thụ đắc
Thụ đắc là một thuật ngữ trong Phật giáo, dùng để chỉ việc đạt được sự giác ngộ, hiểu biết sâu sắc về thực tại, cũng như trạng thái an lạc và hạnh phúc tâm linh...
Thụ đắc là một thuật ngữ trong Phật giáo, dùng để chỉ việc đạt được sự giác ngộ, hiểu biết sâu sắc về thực tại, cũng như trạng thái an lạc và hạnh phúc tâm linh. Thụ đắc được xem là mục tiêu và kết quả cuối cùng của việc tu tập Đạo Phật.
Thụ đắc (thành đạt) là một thuật ngữ Pali, được dùng để chỉ trạng thái của một người đã đạt được giác ngộ và nhận thức sâu sắc về thực tại. Trong ngữ cảnh Phật giáo, việc thụ đắc đề cập đến việc đạt được giác ngộ hoặc Enlightenment, là sự tỉnh thức hoàn toàn về sự thật và cực đại trong sự giải thoát khỏi khổ đau.
Thụ đắc là trạng thái tâm linh cao cấp, trong đó người tu tập đã thức tỉnh hoàn toàn và không còn bị trói buộc bởi khổ đau, gian nan, ham muốn và tưởng tượng. Thông qua việc hiểu rõ về Sự Thật Tối Thượng (Ultimate Truth) và Nhân Quả (Law of Cause and Effect), người thụ đắc đạt được trạng thái an lạc, tự do và hạnh phúc tâm linh.
Phật giáo phân loại thụ đắc thành năm cấp độ khác nhau, gọi là Năm Bậc Thụ Đắc (Five Attainments/Paths). Đó là:
1. Sotapanna (Stream-enterer): Người đã vượt qua nghiệp chúng sinh (samsara) và đã thấy được Sự Thật Tối Thượng. Họ đã thực hiện Bốn Sự Cư Sát (Four Noble Truths) và đã có niềm tin mạnh mẽ vào Giáo Lý Phật giáo.
2. Sakadagami (Once-returner): Người này đã giảm bớt ham muốn và gắn bó với sự hiện hữu, và chỉ còn một lần nữa tái sinh trong thế giới vật chất trước khi hoàn toàn thoát ly khỏi samsara.
3. Anagami (Non-returner): Người này không còn bị trói buộc bởi tòa samsara và không tái sinh trong thế giới vật chất.
4. Arahat (Arahant): Người đã đạt được toàn bộ thành tựu và trạng thái cao nhất của thụ đắc. Họ đã thoát ly hoàn toàn khỏi sự khổ đau và khổ hình của cuộc sống, và không bị trói buộc bởi bất kỳ điều gì.
5. Buddhahood (Bụt Tánh): Là mục tiêu cuối cùng trong Phật giáo, đạt được bằng cách trở thành một Đức Phật - một người đã thức tỉnh và giải thoát tối thượng. Một Đức Phật không chỉ đạt được sự giác ngộ cho chính mình mà còn sẵn lòng giúp đỡ người khác đạt được giác ngộ.
Thụ đắc trong Phật giáo có nhiều khía cạnh chi tiết, dưới đây là một số điểm đặc trưng:
1. Nguyên nhân thụ đắc: Thụ đắc đạt được thông qua việc tu tập và trải qua các giai đoạn tu học trong bát minh giáo độ. Đây là quá trình dài hạn và đòi hỏi sự kiên nhẫn, chánh niệm và tu tập đúng hướng theo giáo lý Phật. Người tu tập phải rèn luyện tâm linh và giải thoát khỏi những gai đau của tâm tưởng và tham vọng cá nhân.
2. Các thành tựu thụ đắc: Đối với người thụ đắc, một trong những cảm giác đặc trưng là sự trang nghiêm và thanh tịnh trong tâm hồn. Họ đã giác ngộ và thấu hiểu về Của cải Tối cao (Ultimate Reality), các quy tắc sinh học (Law of Karma), và Lộ trình Bốn Điều Cư Sát (Four Noble Truths). Họ đã vượt qua các tham vọng, đầu thai và đau khổ, và cảm nhận sự tự do và hạnh phúc tâm linh.
3. Sự biến đổi và tầm quan trọng: Sự thụ đắc mang lại một cuộc sống mới cho người tu tập, nơi họ sống trong sự chánh niệm, tình yêu thương, trí tuệ và tình nguyện. Họ trở nên không gắn bó với tình cảm và sạch từ những tường thành tâm tự. Thụ đắc cũng cho phép người tu tập giúp đỡ và truyền cảm hứng cho người khác trong việc giải thoát khỏi khổ đau.
4. Ý nghĩa xã hội của thụ đắc: Mục tiêu của Phật giáo không chỉ dành riêng cho việc giải thoát cá nhân mà còn dành cho sự phục vụ cộng đồng. Khi một người đạt đến trạng thái thụ đắc, họ có khả năng truyền lửa niềm tin và giá trị cuộc sống cho người khác. Điều này có thể áp dụng trong nhiều lĩnh vực đời sống, từ gia đình đến cộng đồng, từ kinh tế đến chính trị.
Danh sách công bố khoa học về chủ đề "thụ đắc":
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 10